Em lắng nghe anh gọi lúc
chiều buông
Lúc hoàng hôn gợi buồn da diết nhất
Nỗi nhớ nhung nén dồn lên đôi mắt
Lòng bâng khuâng, đêm xuống bỗng dâng đầy
Chút tình anh Hà Nội vẫn còn đây
Trái tim nhỏ nồng say tràn kỷ niệm
Ký ức xưa hiện về thêm xao xuyến
Phút giây nào hơi ấm đọng bàn tay!
Lúc hoàng hôn gợi buồn da diết nhất
Nỗi nhớ nhung nén dồn lên đôi mắt
Lòng bâng khuâng, đêm xuống bỗng dâng đầy
Chút tình anh Hà Nội vẫn còn đây
Trái tim nhỏ nồng say tràn kỷ niệm
Ký ức xưa hiện về thêm xao xuyến
Phút giây nào hơi ấm đọng bàn tay!
Hihi... chỉ là lung linh, giọt nắng bên thềm.